Niềm vui 42K



Hôm qua mẹ lang thang lên phố Đinh Lễ , chui vào nhà sách Lâm mấy tiếng đồng hồ . Tự nhiên bâng quơ hỏi anh bán sách :

- Anh có quyến : " Mít Đặc và các bạn ko ? " ( hỏi thì hỏi thôi chứ mẹ biết thừa là có "

- Có đấy em , đây này ! ( Anh ta đưa cho mẹ mấy quyển in cỡ nhỏ )

Mẹ ko thèm để ý đến mấy quyến nhỏ ấy :


- Có quyển to ko anh ?


Mẹ hỏi vậy thôi chứ năm nào mẹ cũng đi tìm quyển " Mít Đặc và các bạn " cỡ to như quyển sách của tác giả Nga Ngố vẽ ( Nicolai - Nô xốp ) ở nhà bác mẹ hồi bé . Quyển sách khổ A4 với rất nhiều trang in màu . Năm kia mẹ cũng đi tìm mấy hiệu sách Đinh Lễ cũng thấy 2 quyển to nhưg tranh lại ko tô màu nên mẹ ko mua . Vẫn hy vọng rồi sau này nhà xuất bản sẽ tái bản quyển cũ cơ .


Anh bán sách lục lọi trên tầng cao nhất và mang cho mẹ 1 quyển khổ A4 , mẹ cầm 1 cách hờ hững vì cứ đinh ninh chắc là ko có tranh màu đâu . Nhưng vừa giở vài trang mẹ đã thấy những bức tranh màu thật rực rỡ . Mẹ sung sướng giở tiếp , giở tiếp , những bức tranh như nhảy múa trước mắt mẹ , mẹ như thấy lại mình lúc mới 6 tuổi , vui sướng đọc hết trang này đến trang khác ko ngừng được . Đúng quyển sách này rồi , khổ chữ , trình bày , bố cục y hệt quyến sách thời thơ ấu của mẹ . Mẹ gật đầu cái rụp với anh bán sách : " Em lấy quyển này ! "

- Ừ , 42K em ạ ! ( mẹ giật mình vì cái giá rẻ bất ngờ , so với năm ngoái mẹ xem quyển to ko có tranh màu là 100 ngàn 1 quyển )


Thời của mẹ , lũ trẻ con hay bị nhốt trong nhà , cổ đeo một chiếc chìa khóa và được dặn dò : " Không được mở cửa cho bất kỳ ai đâu nhé ! " . Khi đó ông bà ngoại đi Tiệp thực tập sinh , gửi mẹ 4 năm ở nhà Bác ở Thái Thịnh . Mẹ học trường tiểu học Thái Thịnh ( các bác hay trêu học trường Thái Thịt - Phường Thịt Quay ( Thịnh Quang )


Bác trai làm ở Bưu điện Hà Nội , bác gái về hưu sớm nên bán giá đỗ xanh ngoài chợ khu A Thái Thịnh . Nên tuổi thơ của mẹ gắn liền với cái giá sách truyện to đồ sộ của Bác trai và những vại đỗ xanh của bác gái . Bác có một chị con gái học giỏi nhưng hay bắt nạt mẹ . Mẹ bé tí đã mang mặc cảm ăn nhờ ở đậu , dù là bà ngoại vẫn gửi tiền về hàng tháng nuôi mẹ . Mẹ chỉ biét chúi mũi vào đọc truyện , cả một giá sách to hết mảng tường 4 mét vuông mẹ đọc ko sót một quyển nào . Mẹ thường được giao việc nhặt đỗ xanh , nhặt cả ngày , ngày này qua ngày khác , vì ngày nào cũng cần những mẻ đỗ mới . Ngày nào cũng phải nhặt những hạt đỗ bị sâu , bị méo khiến mẹ cứ thấy mình khổ như cô Tấm còn mẹ con bác gái giống mẹ con nhà Cám :) Ngay cả khi bác gái , bác trai đưa chị đi chơi thì mẹ vẫn bị nhốt ở nhà và nhặt đỗ xanh , những khi đó mẹ đã tủi thân ghê ghớm , nhớ bà ngoại vô cùng . Mẹ thường mơ ước được biến thành tí hon những những cô bé cậu bé tí hon trong chuyện Mít Đặc để chui được ra cái lưới dây thép gai chăng ngang qua sân giếng trời , mẹ muốn chui ra để đi tìm Thành Phố Xanh , Thành Phố Diều trong câu truyện ấy ...


Thời của mẹ , lũ trẻ con đứa nào cũng được đọc truyện của Nga , và đứa nào cũng đọc Mít Đặc , đến nỗi đến lớp bạn nào học dốt bị gọi ngay là Mít Đặc , bạn nào xinh xinh là Bạch Tuyết , bạn nào hiền hiền là Mắt Xanh , bạn nào học giỏi là BIết Tuốt , bạn nào béo thì Tròn Vo ....


....


Ngày mẹ vào ĐH , mẹ cũng tìm được 1 bạn từng mê truyện Mít Đặc , khi mẹ kể là " tớ còn giữ quyển truyện đó đến h nhưng bị mất mấy trang đầu rồi " Thế là bạn ấy ôm chầm lấy mẹ , vì bạn ấy cũng giữ 1 quyển bé xíu mà chưa đọc quyển to bao giờ , chưa được xem tranh màu bao giờ "

Cuối tuần đó mẹ về nhà tìm bằng được quyển truyện đó đưa cho bạn ấy đọc , 1 tuần sau bạn ấy trả lại mẹ nhưng mẹ đã mừng như muốn khóc . Bạn ấy đóng lại gáy sách cần thận , và chép tặng mẹ bằng tay nắn nót những trang đầu mẹ bị mất , rồi dán vào truyện cho mẹ .

Con thấy không , hiếm có một quyển truyện nào lại có sức mạnh bền bỉ trong lòng trẻ con thế hệ của mẹ như thế đấy !

Bây giờ mẹ vẫn nhớ về cô bạn ấy , dù chưa bao giờ là bạn thân nhưng mẹ cứ nhớ mãi , nhớ như một người tri kỷ .

tối nay , me đứng đây , trong ta cầm cuốn truyện giống hệt cuốn truyện ngày xưa ấy , mẹ thấy lòng mình hân hoan khôn tả , mẹ chỉ muốn lái xe thật nhanh về nhà , khoe với con , và đọc cho con những trang đầu tiên . Mẹ tưởng tượng ra ánh mắt con sẽ hấp háy khi mẹ hua hua quyến sách màu xanh lên trêu con ( lần nào cũng thế :) Rồi con sẽ hỏi mẹ tên từng bạn một trong sách ( con có tật hỏi cái gì cũng hỏi tỉ mỉ , chi tiết , hỏi đến cùng mới thôi ) Rồi con sẽ đọc những câu thơ thật dễ thương :


Có cái bánh nhân mỡ

Dưới gối cậu Ngộ Nhỡ ^^


****


Nhanh Nhảu đói thật tội

Nuốt chửng bàn là nguội ^^



------------


Niềm vui 42K của me chỉ đơn giản như thế đấy con biết ko ? Nó làm sống lại những kỷ niệm thời thơ ấu cô đơn nhưng đặc biệt của mẹ , nó làm mẹ hy vọng về con nhiều hơn , con sẽ không phải giống mẹ như ngay xưa . Con sẽ luôn luôn được ở bên mẹ , và con cũng sẽ yêu những cuốn sách mẹ mua cho con đúng không ?


--------

Một vài bức trang mẹ yêu thích trong truyện đây này :


Lời của tác giả với các em bé :


Photobucket


Cây bồ công anh lúc nào cũng xuất hiện rất nhiều trong truyện Mít Đặc ( sau này cứ nhìn thấy Bồ Công Anh là mẹ lại nhớ đến bạn Mít Đặc nấp sau bụi cây Bồ Công Anh khóc nhè khi bị các bạn tẩy chay vì tội khoác lác :


Photobucket


Thành phố Hoa xinh đẹp của các bạn ấy :



Photobucket



Và 16 chú tí hon ở chung 1 ngôi nhà :


Photobucket



Trong đó có bạn Mít Đặc hay khoác lác huyênh hoang lại còn chuyên trêu chọc các bạn gái :


Photobucket


Và thường chọc phá các chú Tí Hon khác :


Photobucket


nên thường tự gây ra tai nạn :


Photobucket



Rồi phải đi bác sĩ ( nghe đến đoạn này chắc Tun sợ lắm ) mẹ sẽ dọa Tun mà hư sẽ bị bác sĩ cắm kim vào mông như bạn Mít Đặc đây này :


Photobucket


Rồi bạn Biết Tuốt sáng chế ra khinh khí cầu , bạn Mít Đặc cũng được đi theo 15 chú Tí Hon khám phá những phương trời mới :


Photobucket


Khinh khí cầu bị rơi , các chú Tí Hon lạc nhau , bạn Mít Đặc được những cô bé Thành Phố Xanh chữa trị , bạn ý tỉnh dậy , và bắt đầu quay trở lại thói huyên hoang khoác lác :


Photobucket


Yêu nhất bức tranh này , cảnh lao động của các cô bé tí hon ở thành phố Xanh , thành phố Hoa của chú Mít Đặc chỉ có dưa chuột , còn ở đây các cô có rất nhiều dưa hấu :


Photobucket


Còn có một thành phố nữa nhé , thành phố Diều của các chú tí hon khác , 2 thành phố Xanh và thành phố Diều rất khác nhau , các cô các chú tí hon ko sống cùng 1 thành phố như thành phố Hoa , mà sống tách ra . Thành phố Diều lúc nào cũng náo nhiệt :


Photobucket



Cảnh các chú tí hon thành phố Hoa giúp đỡ các cô tí hon ở thành phố Xanh hái quả , rồi 1 vài chú ở thành phố Diều cũng bắt đầu phụ giúp :


Photobucket



Bạn Mít Đặc đang khóc nhè và được bạn Mắt xanh an ủi , tha thứ :


Photobucket



Quyển sách đáng yêu từ phần mở đầu đến cả phần mục lục kết thúc :


Photobucket



( con lớn dần lên rồi sẽ tự mình khám phá câu truyện tuyệt hay này con yêu nhé :)




0 Responses